-‘๑’-Bài Mới Nhất-‘๑’- | Bài gửi | Người gửi | Thời gian | DAMtv - Kính Vạn Bông - OFFICIAL | Admin | Sun Oct 07, 2012 9:24 pm | Ảnh tập thể 12A2 | toilanguoibanyeu | Wed Jun 06, 2012 9:45 pm | Những khoảnh khắc đáng nhớ A2 - Part 1 | ringo | Tue Apr 03, 2012 11:52 am | djem? danh nao``` | ringo | Tue Apr 03, 2012 11:50 am | Gởi người vô tâm | o0o_Jim_o0o | Wed Aug 17, 2011 9:54 am | Hẹn hò với chính mình | prisonbreak | Sat Jul 16, 2011 10:41 pm | Tuổi teen và mỹ phẩm | prisonbreak | Wed Jul 13, 2011 10:12 pm | Những khoảnh khắc đáng nhớ A2 - Part 2 | Admin | Tue Jun 07, 2011 9:07 pm | bang chủ Lizk sàm sỡ chồng người khác | normal_xy | Tue Jun 07, 2011 8:59 pm | Khi nao` con trai nên chấm dứt 1 mối tình | Joker | Fri Jun 03, 2011 10:37 am | Giây phút cuối cùng - Part 1 | Joker | Fri Jun 03, 2011 10:33 am | khai trương box hội ăn chơi | Joker | Fri Jun 03, 2011 10:31 am | Mong ước kỷ niệm xưa Doremon | Joker | Fri Jun 03, 2011 10:28 am | ảnh hum liên hoan | Joker | Fri Jun 03, 2011 10:26 am | con gái ghét con trai khi nào | gianggiangonline | Fri Feb 25, 2011 9:15 am |
|
| | Sat Jul 16, 2011 10:41 pm | | [Thành viên] - prisonbreak Bé lên 3 | Tổng số bài gửi : 4 Age : 33 Đến từ : sặt city Sở thích : sống hồn nhiên, no lo nghĩ Thú cưng : Bang nhom\' : 0-[A2F]-0 Registration date : 13/07/2011
|
| | Tiêu đề: Hẹn hò với chính mình | |
| | | | | | A2 - 2006-2009 -------------------------------------------------- Hẹn hò với chính mình Một buổi sáng, nó dậy sớm, chấm dứt hẳn cái thói quen ườn èo, ngủ nướng trên giường.
Ăn sáng, mặc quần áo và thêm một chút make up, nó quyết tâm sẽ đi đến chỗ hẹn. Không phải là hẹn hò với một anh chàng hay với một ai đó, mà là nó hẹn hò với chính mình.
Kết thúc một năm học với đầy ắp những lo toan về điểm số và cả những giây phút rơi không trọng lượng vì những áp lực đầu tiên do công việc part — time mang lại, nó thấy cần phải làm gì đó để đổ đầy chính mình. Hoặc ít ra, cũng để nó cảm nhận khác đi về cuộc sống.
Và nó bắt đầu, bằng một cuộc hẹn với chính mình, hệt như gợi ý của một trang web về kỹ năng sống mà nó từng bắt gặp.
Nó bắt tuyến xe bus quen thuộc vào trung tâm thành phố. Xe số 09, chậm rãi qua những con đường dài, đông đúc. Nó lẩm nhẩm những tên đường mới ngày nào lạ lẫm mà giờ đây đã trở nên thân thuộc. Dường như, chẳng ai đến Hà Nội mà không một lần ra Bờ Hồ. Và, chẳng ai ở Hà Nội mà không thấy gắn bó hay thích thú khi đến đấy. Những con phố nhỏ, ngắn dài không giống nhau. Những hàng quán san sát, đủ sắc màu, đủ kiểu dáng. Những gương mặt, có buồn, có vui, có lo lắng, có hân hoan, hớn hở… Tất cả, khiến cho nơi ấy có một vẻ đẹp riêng, vừa cổ kính vừa hiện đại, vừa gần gũi vừa kiểu cách.
Khi mới đến đây, nó đã tự hỏi: “Nơi này, có gì vui?”. Ừ, có gì vui nhỉ? Những tuyến xe bus trôi đi trong mưa mùa xuân. Nó xuống bến mà người âm ẩm vì mưa. Những cơn nắng như thiêu của mùa hạ, làm cả khu xóm trọ cũ kỹ như khô hanh đi. Và những tối mất điện, lũ sinh viên chúng nó không ngủ được, lấy quạt giấy quạt phành phạch và vừa kể chuyện hài vừa cười rộn rã. Nhưng hơn hết, vượt lên trên tất cả những điều ấy, vẫn là niềm hân hoan của chính nó khi nhận về những kiến thức mới mẻ, có thêm những kĩ năng mà trước đó nó chưa hề có. Giống như công cuộc của một người tìm vàng, từng ngày một, những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa thẩm thấu rồi trở thành một phần của nó từ lúc nào không biết. Những điều nhỏ bé nhưng quý giá như những vảy vàng lấp lánh, nó hay so sánh một cách hoa mỹ như vậy.
Xe bus dừng. Nó xuống xe và bắt đầu một tuyến xe khác, đó là tuyến xe điện - một hình thức vận chuyển mới vừa phục vụ khách du lịch vừa giúp bảo vệ môi trường. Xe chạy qua 36 phố phường, những con phố ắp đầy hàng hóa, tràn ngập màu sắc. Nó bắt gặp gương mặt của những du khách nhìn mọi thứ đầy bỡ ngỡ và kì thú. Nó nhận ra một cuộc sống rất khác, tươi mới, rạng rỡ khi hít hà không khí trong trẻo lúc xe dừng tại Bờ Hồ. Giá có thể ăn một que kem thì tốt. Nghĩ là làm, nó đi mua một que kem chanh — bạc hà, thứ mà nó và cậu bạn thân thích mê, lần nào lên đây cũng phải ăn. Vị mát lạnh của bạc hà đan xen với chanh, khiến nó thấy mình như đang tan đi với que kem.
Công cuộc hẹn hò tiếp diễn ở một địa điểm lạ mà quen, đó là hiệu sách ở số 5 Đinh Lễ. Lần theo những bậc thang cũ kỹ, lên tầng hai của ngôi nhà thụt sâu vào trong ngõ, nó tìm được hiệu sách quen thuộc của mình. Nó đặt tay lên những bìa sách mới, tìm một quyển sách để đọc trong những ngày hè ngắn ngủi. Đây rồi, “Nơi trú ẩn” — cuốn sách mới phát hành, được giới thiệu trên chương trình Mỗi ngày một cuốn sách. Đây là cuốn sách nó đã tìm từ ngày xem chương trình giới thiệu đó. Và sau khi mua sách, nó lang thang dọc các con phố quen Bờ Hồ, mua thêm vài thứ lẻ tẻ khác nữa. Một cuốn sổ nhìn rất yêu, cho nhỏ em ghi từ mới tiếng Anh, một cái ghim cài áo cho mẹ, có hình bông hoa nhài trắng, và một chiếc bút cho bố, có kiểu dáng là lạ. Có một niềm vui nào đó, len lỏi vào trong nó thật nhẹ. Trong lúc mua mấy đồ đó, nó gặp một nhóm teen nước ngoài, có lẽ là cũng trong kì nghỉ hè như nó, say mê mua mấy món đồ ngộ nghĩnh. Vài con chuồn chuồn ớt bằng tre, cái nón nhỏ xíu và bộ bưu ảnh ghi lại những hình ảnh sống động, tươi vui về quê hương Việt Nam. Nhìn những đôi mắt xanh, nâu, tràn đầy sức sống nó thấy mình phấn chấn hẳn lên. Trong đầu nó, cái thắc mắc mơ hồ càng trở nên rõ ràng, tại sao, cũng trạc tuổi nó, mà những người bạn kia đang sống một cách rộn rã, lạc quan. Còn nó, nó lại có những ngày đáng chán đến thế?
Buổi hẹn hò kết thúc ở quán bún đậu — mắm tôm ở Hàng Bạc. Đây là quán ăn rất ngon, lần nào ra Bờ Hồ nó cũng phải đến ăn bằng được. Nhưng đó là với những người bạn, còn lần này, nó đi ăn một mình. Những người xung quanh nhìn nó, hơi hoài nghi, tò mò. Nó tảng lờ, thầm nghĩ, đôi khi, đi một mình cũng là một cảm giác khác biệt.
******
Cuộc hẹn hò với chính mình của nó là như thế. Có thể, ai đó sẽ thốt lên rằng, ôi một cuộc hẹn hò lãng xẹt. Ừ, cũng thể cuộc hẹn hò đó không phải là một cuộc hẹn hò đúng nghĩa. Nhưng có sao đâu, vì trở về từ một cuộc hẹn không đúng nghĩa, nó lại tìm thấy chính mình, trọn vẹn và đầy tin tưởng vào cuộc sống như nó đã từng. Đôi khi, chẳng ai có thể đổ đầy chính mình, nếu như bản thân mỗi con người không tự cố gắng tìm niềm cảm hứng. Chỉ cần nhấc chân lên và bước đi, thì nó sẽ tìm thấy cảm hứng sống thôi mà. | | | | |
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè! |
|
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | | * Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
|